Sếp Vương – Chương 19

SẾP VƯƠNG KHÔNG MUỐN HẸO

Tác giả: Đào Lý Sanh Ca

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 19

Không phải là không ai cần

Quý Liên Hoắc nghiêm túc lau sàn, sạp trái cây của cậu không còn, cách kiếm tiền duy nhất cũng không còn nữa.

Cậu và Đại Bảo hiện đang ở trong nhà anh Chiêu Mưu, không trả nổi một xu nào, còn phải nhờ anh Chiêu Mưu lo liệu chuyện ăn mặc.

Tiếp tục đọc “Sếp Vương – Chương 19”

Đá Dữ – Chương 11

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 11

Phát hiện

Ăn xong một tô súp bắp cải, cuối cùng John cũng lấy lại được chút sức lực.

Tay và chân của anh vẫn còn những vết bầm tím xanh đậm do bị trói, rất đau đớn.

Dù sao đi nữa, cuối cùng anh vẫn giữ được tính mạng.

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 11”

Sếp Vương – Chương 18

SẾP VƯƠNG KHÔNG MUỐN HẸO

Tác giả: Đào Lý Sanh Ca

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 18

Nhóc, chừa đường sống cho tôi đi!

Theo sự hiểu biết hời hợt của Vương Chiêu Mưu về thiếu niên, hiện giờ Quý Liên Hoắc có sổ ngân hàng được ông ngoại để lại, nhưng có thể cậu không nỡ tiêu một đồng nào, bốn bỏ năm lên, tóm lại là không một xu dính túi.

Vì vậy Vương Chiêu Mưu đã cố gắng hết sức mua đủ mọi thứ, tránh làm cho cậu phải xấu hổ.

Tiếp tục đọc “Sếp Vương – Chương 18”

Đá Dữ – Chương 10

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 10

Thần Biển

Mặt trời lặn chiếu xuống mặt biển đỏ rực.

Xác cá voi trôi nổi trên biển, người ta dùng lao móc có dây thừng để kéo chúng lên tàu.

Cuộc giết chóc sắp kết thúc, tiếng rên rỉ cũng biến mất, chỉ còn lại tiếng của nồi hơi, cùng tiếng cười vui vẻ của thủy thủ đoàn và ngư dân.

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 10”

Đá Dữ – Chương 9

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 9

Ác mộng

John đã dễ dàng tìm được két sắt ở ngăn bí mật phía sau giá sách.

Bác sĩ Abel giúp cầm đèn pin, miệng liên tục lẩm bẩm mấy con số và từ ngữ.

“…Tôi nghĩ mật khẩu có thể là ngày sinh nhật. Không, không, nó quá đơn giản. Có thể đó là một con số được mã hóa từ chữ sự tồn tại huyền bí theo một quy tắc nào đó.”

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 9”

Đá Dữ – Chương 8

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 8

Tìm kiếm manh mối

“Cuốn bút ký đó đang ở đâu?”

John vội hỏi.

Không phải anh không tin lời kể của bác sĩ Abel, mà do vị bác sĩ khăng khăng tin vào khoa học này có thể chỉ coi một số câu “hữu ích” như là thơ ca hay đồng dao của trẻ con khi đọc bút ký, và không để ý lắm, có lẽ ông ta không thể nhớ ra hết mọi thứ ngay bây giờ được.

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 8”

Sếp Vương – Chương 17

SẾP VƯƠNG KHÔNG MUỐN HẸO

Tác giả: Đào Lý Sanh Ca

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 17

Nhà mới

“Từ nay đây sẽ là phòng của hai chú cháu.” Chị Trình đi tới trước mở cửa phòng cho khách.

Thiếu niên ôm đứa bé một tuổi trong lòng, câu nệ đứng ngoài cửa.

Sau khi tiễn ông ngoại đi hết đoạn đường cuối cùng, Quý Liên Hoắc và Quý Đại Bảo được tài xế đưa về biệt thự. Vương Chiêu Mưu nhận một cuộc điện thoại rồi rời đi, hai chú cháu được chị Trình đeo tạp dề tiếp đón.

Tiếp tục đọc “Sếp Vương – Chương 17”

Kim Gia Hiên 2 – Chương 26

KIM GIA HIÊN 2: BÀI THƠ TRẦM LẶNG

Tác giả: Từ Từ Đồ Chi

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 26

Trong phạm vi đường vành đai 3 phía Đông có một doanh nghiệp tư nhân quy mô lớn rất nổi tiếng của tỉnh. Đàm Hồng mới bước vào năm thứ ba đại học có thể đến đây thực tập, điều này chứng tỏ cô có thành tích học tập xuất sắc, thành tích chuyên môn cũng rất nổi bật. Những người trẻ như vậy đáng lẽ phải có một tương lai tươi sáng.

Khi bước vào tòa nhà văn phòng công ty, Chu Ngọc vẫn nuôi hy vọng có thể Đàm Hồng không phải là kẻ sát nhân, một là vì không muốn nhìn thấy Đàm Hồng trẻ trung xinh đẹp thực sự phạm tội giết người, hai là vì cô luôn cảm thấy Đàm Hồng vẫn chưa đạt đến động cơ đó.

Tiếp tục đọc “Kim Gia Hiên 2 – Chương 26”

Kim Gia Hiên 2 – Chương 25

KIM GIA HIÊN 2: BÀI THƠ TRẦM LẶNG

Tác giả: Từ Từ Đồ Chi

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 25

Sau khi chiếm lời bằng miệng xong, Kim Húc lên xe, đồng chí Chu Ngọc rất ân cần đạp ga chở hắn chạy mất.

Thượng Dương tức giận nhìn hai người ra khỏi cổng Cục công an thành phố, rồi quay lại văn phòng đợi Cổ Phi.

Chu Ngọc lái xe, muốn trêu đội trưởng Kim, nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng tàn nhẫn khi vừa rời khỏi cố vấn kia, cô đành phải gác lại câu đùa và nói: “Chúng ta đến trường đại học của Dương Tuyết Diễm trước chứ? Gần hơn đấy. Đàm Hồng đang thực tập ở ngoài trường, công ty đó xa, gần tới vành đai 3 phía Đông.”

Tiếp tục đọc “Kim Gia Hiên 2 – Chương 25”

Đá Dữ – Chương 7

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 7

Người không thể được nhìn thấy

Lúc đó là bốn giờ chiều, bầu trời tối như màn đêm. Mùi lưu huỳnh trong không khí ngày càng nhạt dần. Những âm thanh kỳ lạ phát ra từ các vết nứt trên mặt đất cũng biến mất.

Mọi người không thể biết đây là sự yên tĩnh trước khi thảm họa bắt đầu, hay thảm họa đã kết thúc.

“Có lẽ ngọn núi lửa này… vẫn chưa đến lúc phun trào.” Bác sĩ Abel lắp bắp..

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 7”

Đá Dữ – Chương 6

ĐÁ DỮ

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

.

Chương 6

Cảnh khốn khó

Phòng khám của bác sĩ Abel là một tòa nhà hai tầng. Cùng chất liệu là đá màu nâu xám, nhưng có diện tích nhỏ hơn nhiều so với nhà thờ.

John thấy sáu người ​​​​khác sống sót sau vụ đắm tàu ở đây, trợ lý của bác sĩ Abel đang cho họ uống thuốc. Anh bước tới và cẩn thận phân biệt khuôn mặt của họ, tìm thấy thuyền trưởng, lái chính, hai thủy thủ và hai hành khách của tàu Gió Tây.

Tất cả họ đều bị sốt cao, hôn mê bất tỉnh.

Tiếp tục đọc “Đá Dữ – Chương 6”